Tiểu thuyết truyện Cổ Đại

nữ đế nhẹ nhàng hằng ngày nghịch thiên nhan giá trị thiên phú cái thế nhiều nữ Tu La tràng nghịch đẩy nhớ vô tình bởi vì một hồi ngoài muốn thông thiên cổ lộ trong vòng ra không được vốn tưởng rằng hẳn phải chết không thể nghi ngờ

Tối qua ta bị tên thiếu gia tâm địa bất lương kia giày vò suốt một đêm Thân thể mệt mỏi rã rời eo đau chân nhũn lê bước về nhà vừa vào cửa đã thấy phu quân lạnh như sương sớm đập nát búp bê hỷ đặt nơi đầu

Ta dùng b//úa làm biểu ca có đồ khinh bạc mình bị thương thẩm nương giận dữ bán ta cho Vương mama đầu thôn Ta đẫm lệ nói với Vương mama Xin mama đừng bán con vào chốn phong trần có bát cơm ăn là được làm trâu ngựa con

Nàng là cao thủ võ lâm xếp thứ ba thiên hạ chẳng may luyện công bị tán loạn chân khí tẩu hỏa nhập ma không thể tùy vận công ngày nào chưa trị dứt được thì ngày đó vẫn còn nguy cơ mất mạng Bởi vậy nàng nghe lời sư

Thể loại Nguyên sang Đam mỹ Cổ đại HE Tình cảm Làm ruộng Quan trường Xây dựng Ngọt sủng Xuyên thư Sinh con Chủ công Cưới trước yêu sau Thiên chi kiêu tử Kim Bảng 🏆 1v1 Giới thiệu:  Trịnh Sơn Từ xuyên vào một quyển tiểu thuyết trở thành

Vân Kiểu là nha hoàn thông phòng của Tạ Duẫn Khâm Không phải thê cũng chẳng phải thiếp,  cùng lắm cũng chỉ là một nô tỳ có chút địa vị hơn mà thôi Ba tháng sau ngày Tạ Duẫn Khâm thành thân nàng chuộc lại tự do Từ đó trời

Phượng Hoà là vương nữ bị đưa vào kinh làm con tin còn chưa vào thành đã bị đám tặc bắt giữ ngoài cổng thành Thiếu tướng quân cưỡi ngựa đến một mũi tên bắn ra tên tặc ngã xuống Phượng Hoà lạnh lùng nhìn qua thiếu niên cưỡi ngựa

“Thôi thì ta đây xin gả.” Khi lời này vừa thốt ra lòng ta bỗng nhẹ nhàng lạ thường chẳng có gì to tát cả đây chẳng phải cũng là phúc phận của ta sao